Tiếng chiều
Chiều nay nghe núi thở dài/Bóng mây bỗng nặng đôi vai gánh gồng/Thế mà sao vẫn ngóng trông?/Ráng chiều đọng tím một bông sim già.
Chiều nay nghe núi thở dài
Bóng mây bỗng nặng đôi vai gánh gồng
Thế mà sao vẫn ngóng trông?
Ráng chiều đọng tím một bông sim già.
Chiều nghe tiếng mẹ xa xa
Đậu trong bóng xế hiên nhà vắng tênh.
Đường về dẫu mấy chênh chao
Bình minh vẫn cất tiếng chào: "Mẹ ơi!"
Lê Thu Hà (8/7/2014)